Thứ bảy 20 - 10 - 2007,
tôi và hiền nội bay lên Washington D.C. để dự đám cưới con của một
người bạn đồng môn ở Maryland . Ðồng thời gặp một số anh em bằng hữu
khác có chút công việc. Sau tiệc cưới tối thứ bảy, vui hội ngộ với số
anh em đồng môn thời cuối trung học. Sang ngày chủ nhật, 21 tháng 10,
chúng tôi có hẹn với mấy anh em bằng hữu tại nhà hàng Việt Royal, khu
Eden để ăn với nhau bữa cơm, uống với nhau vài chén tiêu sầụ
Sau khi đậu xe, xem đồng hồ còn 15' mới đến giờ hẹn. Tôi ghé vào sạp
báo của anh Ly Nhảy Dù và thấy có một nhóm người đang phát flyers vận
động tranh cử cho một số ứng viên người Mỹ trắng tại địa phương. Khi
thấy tôi, một người Mỹ trắng mặc sơ mi
dài tay nhưng lại mặc một cái áo T- Shirt màu vàng ra ngoaì, tiến đến
chào và đưa cho tôi 1 tờ flyer. Chúng tôi chưa kịp xem nội dung
của hai tờ flyers vì đang chú ý xem chiếc áo màu vàng ông ta mặc có gì
đặc biệt không. Khi người Mỹ trắng này quay đi để lấy cho tôi một tờ
flyers khác, tôi mới thấy dòng chữ - 2005 , April 30 ,
nằm trên dòng chữ Vietnam Freedom March - khoanh một vòng cung
sau lưng chiếc áo.
Lại
thêm một người Mỹ bị đảng bịp lừa dối. Vì không phải
làngười cư ngụ ở Virginia nên tôi chỉ đoán người Mỹ trắng này là một vị
dân cử. Chắc chắn ông ta có quan tâm nhiều tới cộng đồng Việt Nam nên
mới xuất hiện vận động cho đồng sự trong khu của người Việt. Thế này
thì hỏng, muốn vận động lá phiếu của người Việt tỵ nạn cộng sản mà bị
đám lâu la, tay
sai Phở Bò Việt Tân lừa mặc chiếc áo này thì lại thành ra tự huỷ. Tôi
đứng tại chỗ đợi, ông ta quay lại đưa cho tôi thêm một tờ “flyer” nữa.
Tay tôi nhận tờ “flyer” nhưng mắt nhìn thẳng vào ông ta:
- “ Who give you this T shirt? I
would like to talk with you about this. Can you listen to mẹ” ( Ai đưa
cho ông ái T- Shirt này? Tôi muốn nói với ông về nó. Ông có thể nghe
tôi nói không?”
Ông ta rất vui vẻ:
- OK!
Tôi diễn đạt ý nghĩ của mình:
- I know that you need
Vietnamesecommunity votes. But our people will not vote for you when
they read the words on your T-SHIRT. With Vietnamese people, April 30
was the Black Day, Bad Day, The Worst Daỵ There is not Freedom for
April 30. You khow, April 30 - 75 was the day Saigon collapsed. After
April 30, all officer of Republic of Vietnam were forced to jail. I
know that you support our people but to wear this t- shirt was wrong.
Don't wear this dirty thing. Please!
“
Tôi biết rằng ông cần những lá phiếu của cộng đồng Viẹạt Nam . Nhưng
đồng bào tôi sẽ không bàu cho ông khi họ đọc được hàng chữ trên áo ông.
Với người Viêt Nam ngày 30 tháng tư đã làngày đen tối, ngày tồi tệ,
ngày xấu nhât. Không có Tự Do cho ngày 30 ố 4. Ông phải biết ngày 30
tháng tư làngày Sài gòn sụp đổ. Sau 30 tháng tư tât cả sĩ quan VNCH bị
cưỡng bách vào tù. Tôi biết rằng ông ủng hộ cộng đồng chúng tôi nhưng
mặc chiếc áo này là một sai lầm. Ông vui lòng đừng mặc cái đồ dơ bẩn
này.”
Vợ tôi
thấy tôi càng nói, càng lớn tiếng, càng có thái độ quyết liệạt, vội kéo
tôi ra chỗ khác. Người Mỹ trắng sững sờ nhìn theo. Ông ta quay lại hỏi
mấy người đi theo. Bên này, tôi vùng vằng định tiến qua nói chuyện tiếp
nhưng vợ tôi và bà chị năn nỉ tôi từ từ đừng vội. Vừa lúc ông bạn tôi
xuất hiện, tôi nói sơ qua cho ông bạn biết. Sau đó tôi lại đi qua chỗ
mấy người đang phát “flyers”. Lúc này
ông Bob Hull thấy vậy đi lui xuống cổng vào bên trong khu Eden cởi cái
áo vàng đang mặc và quay lại đưa cho tôi,
Ông ta nói :“You can keep
it.”
Tôi trả lời ngay:“ If
you give me. I will throw it awaỵ You can keep and throw it after.”
“
Nếu ông cho tôi, tôi sẽ vứt đi ngay. Ông có thể giữ và vứt nó đi sau”
Sau
đó tôi nói với ông ta. Tôi nghĩ rằng ông quý mến, ủng hộ cộng đồng
chúng tôi thì nên hiểu ngày 30 - 4 đối với chúng tôi không thể là Ngày
Tự Do hay Ngày Diễn Hành Cho Tự Do gì cả. Ngày đó với chúng tôi là ngày
tồi tệ nhất. Nếu một ứng cử viên nào
Mặc chiếc áo này để kiếm phiếu chắc chắn không bao giờ tôi và gia đình
tôi bầu cho họ. Ngày chính thể VNCH sụp đổ, ngày cộng sản đạt được tham
vọng nhuộm đỏ toàn Viêt Nam vàÐông Dương. Ngày bóng đêm, tội ác vàtang
tóc phủ lên toàn thể dân tộc Viêt Nam màdám gọi làNgày Tự Do , Ngày
Diễn Hành Cho Tự Do thì qủa là không có sự bêu riếu nào trắng trợn hơn.
Ông
Bob Hull gật đầu nói rằng ông đã hiểu.
Ông Bob Hull, một người Mỹ
trắng trước phản ứng và sự giải thích của chúng tôi ông đã hiểu và vui
vẻ cởi chiếc áo có dòng chữ điếm nhục đó... nhưng dường như bị sốc
vàcay cú vì sự can dự bất ngờ của chúng tôi, mấy người đi theo sừng sộ
hỏi:
- Anh là ai, sao anh nói như vậy? Anh làm thế đâu có được..
Tôi hỏi lại:
- Các anh muốn biết tôi làai để làm gì? Mà muốn biết thật không? Tôi
nói như vậy có đúng không.
Người đối diện bé choắt la lớn: Tôi
hàng 8, 9 năm tù ..
Tôi mỉm cười : Tám chín
năm tù của anh ăn thua gì.
Vừa lúc đó một cô gái áng chừng ngoaì ba mươi, ôm một mớ giấy tờ cũng
chen vào nói:
- Chú không hiểu gì hết ,
ăn nói hồ đồ làm người Mỹ người ta hiểu lầm..
Tôi
phản ứng lập tức: Cô dám nói tôi không hiểu gì ư? Người Việt Quốc Gia
Tỵ Nạn Cộng Sản gọi Ngày 30 -4 làgì cô có biết không? Cô hiểu thế nào
nói tôi nghe thử?
Thấy tôi phản ứng mạnh, mấy người vội kéo nhau bỏ đi nơi khác.
Một số đồng bào đứng quanh
nói: Ðúng rồi! Anh biết tiếng Anh phải nói cho người Mỹ họ hiểụ 30 - 4
là Ngày Quốc Hận mà tự do ở cái chỗ nàọ Ðúng là đồ bá láp! Chỉ lợi dụng
cơ hội để rồi xúi người ta làm bậỵ
Thấy cả nhóm kéo nhau đi hết, chỉ còn sót lại một người đang nói chuyện
với mấy người xung quanh một cách ôn hoà, chúng tôi thấy không còn gì
để nói thêm nên đi vào nhà hàng Việt Royal hàn huyên với mấy ông bạn.
Tới
lúc đó, tôi mới biết cô gái lúc nãy nói tôi hồ đồ là cô Lữ Anh Thư , Phó Chủ Tịch
Ðặc Trách Hậu Duệ của cái gọi TTCS/VNCH ..
Tôi nói với mấy người bạn: “Với cái kiến thức, hiểu biết kém cỏi như
vậy mà đặc trách hậu duệ thì hỏng bét. Có lẽ vì phụ thân của cô ta
không biết một ngày tù nào nhờ nhanh chân nên cô ta vô cảm, đâu biết
Ngày 30 - 4 làNgày Quốc Hận.
Sự việc xảy ra bât ngờ hôm nay vô
tình để lộ những lời cô ta chối không phải là người của đám Phở Bò Việt
Tân trước đây chỉ là đầu môi, chót lưỡi ”
Khoảng hơn nửa tiếng sau, ông Phạm Bá Vinh, chủ nhiệm báo Sóng Thần
đến ghé vào chỗ tôi. Sau khi nghe thuật lại câu chuyện vừa xảy ra
vàđược tôi cho biết ông Bob Hull cũng đang ngồi ở bàn gần đó với nhóm
cô Lữ Anh Thư.
Ông Vinh liền đi qua nói chuyện với ông Bob Hull. Khi quay lại ông Vinh
nói : Ông Bob Hull nói ông ta hiểu phản ứng của ông là đúng nên ông ấy
đã cởi bỏ chiếc áo đó. Ông qua chụp với ông ấy một tấm hình làm kỷ niệm.
Chiều ý bạn vàcũng để kỷ niệm một chuyện va chạm có kết thúc tốt đẹp,
chúng tôi đến bắt tay và chúc ông Bob Hull có một cuộc vận động tranh
cử thuận lợi sau khi đã cởi bỏ chiếc áo gây tác dụng ngược.

Sáng hôm sau trên đường ra phi trường, vợ tôi kể lại, khi tôi đi vào
Việt Royal rồi, người trong nhóm Lữ Anh Thư còn sót lại nói với những
người hiếu kỳ rằng ông ta biết khi ông Bob Hull mặc chiếc áo này vào
thế nào cũng có chuyện. Hỏi biết vậy sao còn để ông ta mặc, ông ta bảo
ông ta biết người đưa chiếc áo nhưng vì lý do tế nhị không thể nói tên
và cũng không thể cản được. Khi một số người nói : “Như vậy là các ông
có ý đồ, mánh khoé”, thì ông này lại chối là hoàn toàn không có ý đồ gì
cả chỉ vì lý do tế nhị mà thôi?!!?!
Thật lạ lùng! Chuyện quốc sỉ như vậy mà chỉ vì lý do tế nhị phải chịu
nín thinh. Cái lý do tế nhị mà ông bạn kia buộc phải chấp nhận làm
ngơ một việc đụng chạm đến liêm sỉ của Người Việt Quốc Gia Tỵ Nạn Cộng
Sản chắc hẳn không ai xa lạ ngoaì cô Phó Chủ Tịch Hậu Duệ của cái gọi
làHD/Ð TTCSVNCH.
Theo cách nói năng của cô Lữ Anh Thư thì chúng tôi hy vọng rằng cô ta
vì thiếu hiểu biết màlàm như vậỵ Chứ
nếu hiểu rồi mà còn cố tình làm thì Hậu Duệ kiểu đó ắt thành Hậu Họa.
Thiển nghĩ, ông
Nguyễn Xuân Vinh - nhà khoa học không biết gì chính trị - nên
xem lại nhân sự trong tổ chức của các ông. Hội đoàn nào, tổ chức nào dù
chỉ có vài người cũng NHÂN DANH nhưng nếu muốn việc nhân danh trở thành
CHÍNH DANH màcứ để nhân sự trong tổ chức vì thiếu kiến thức về lịch sử,
thiếu ý thức về đại cuộc của dân tộc, vì những lý do cá nhân có những
hành vi tuỳ tiện, thậm chí bóp méo lịch sử, thấy điều quốc sỉ màkhông
biết thẹn, TIẾP TAY CHO NHỮNG THÀNH PHẦN BĂNG ÐẢNG
BỊP BỢM, ắt những Người Việt Quốc Gia Chân Chính buộc phải xem
tổ chức đấy chỉ là một nhóm người TIẾM MẠO DANH XƯNG của một thực thể
oai hùng đã tận hiến cho tổ quốc vàdân tộc trong qúa khứ màthôị
25- 10 - 2007
Kim Âu
|