KHI CÁC NHÀ PHÊ BÌNH, NHÀ THƠ HẢI NGOẠI VÁI NHAU VÀ VÁI
CẢ KẺ THÙ
- LÃO
MÓC-
*
*
*
Chuyện chẳng có gì mà ầm ỉ là chuyện quyển sách “Bên Thắng Cuộc” của
nhà
báo Việt Cộng
Huy Đức được phát hành qua dạng ebook và được báo
Người
Việt quảng cáo và phát hành làm rùm beng lên.
Sau những vỡ trận đưa kịch nói
sang Mỹ ở California đến vỡ trận “trực diện -
đối thoại” là chuyện “vỡ trận Bên Thắng Cuộc” đã phơi bày những bộ mặt
trơ trẽn
của những Giáo sư Tiến sĩ thiên tả, những “nhà báo HO” trở cờ xúm nhau
“vái
lạy” một quyển sách “sử không ra sử, chuyện kể không ra chuyện kể”.
Để kềm chế tác hại, các bình luận gia Ngô Nhân Dụng, Phạm Phú Thiện
Giao
của nhật báo Người Việt đã viết về “tội ác Tết Mậu Thân của VC”, về
chuyện “ta
về cho kịp Xuân sang”.
Trong khi đó thì nhà phê bình Nguyễn Hưng Quốc (NHQ) đã viết
bài ca tụng
sách “Bên Thắng Cuộc” tới tận mây xanh. Và ông này đã “phán” như sau:
“Bên Thắng Cuộc là một tác phẩm
hay nhưng dĩ nhiên, như mọi cuốn sách khác,
không hoàn hảo. Cái không hoàn hảo ấy cần được hoàn thiện dần dần. Bằng
những
tác phẩm khác. Điều đó không có gì đáng ngạc nhiên. Và càng không đáng
phản
đối.”.
Không thấy “nhà phê bình” NHQ cho biết lý do vì sao “càng không
đáng phản
đối”.
Xin mời bạn đọc nghe những lời
xưng tụng “Bên Thắng Cuộc” của một nhà thơ ở
hải ngoại là nhà thơ Nguyễn Thị Hoàng Bắc:
“Huy
Đức là nhà viết sử, là nhà báo tay nghề lão luyện,
người lưu trữ tài
liệu đẳng cấp, là Cộng Sản con, là tên chống Đảng, là tên chống
Cộng hộ bọn
ngụỵ nước ngoài để xin một chân biên tập của báo Người Việt để trốn lại
ở Mỹ,
là tên thái giám trong cung đình, là nhà văn lớn… như dư luận lộn xà
ngầu hiện
nay. Huy Đức, thật ra anh là ai?”
Bà nhà thơ Hoàng Bắc “vái lạy” nhà báo Huy Đức là điều dễ hiểu vì trong
sách
“Bên Thắng Cuộc” có đoạn viết về “việc làm chống Cộng” của bà này như
sau:
“… Bà Nguyễn Thị Hoàng Bắc, khi
ấy, đang dạy học ở trường Hoàng Văn Thụ,
Nha Trang. Năm học 1976-1977, trong lớp có một học sinh, khi ấy đang
học lớp
10, đã khắc mấy câu thơ trên bàn học:
Không muốn ngồi yên để đợi trông
Thích làm Từ Hải giữa muôn lòng
Cộng lại những gì trong quá khứ
Sản khoái trong lòng thỏa ước mong.
Theo bà thì không phải học sinh
này đã viết sai lỗi chính tả chữ “sảng”
thành chữ “sản” mà học sinh ấy có ý định ghép 4 từ đầu ở các câu lại
thành cụm
từ: "Không thích cộng sản”. Thái độ ấy cũng có lẽ đã qua mấy năm tích
tụ,
nhưng hành động viết ra thì chỉ là một phút bốc đồng. Có người đã báo
cáo và
học sinh đó đã bị bắt, bị điều tra và bị đuổi học. Bà NTHB kể: "Tôi và
một
cô giáo đồng nghiệp khác (về sau định cư ở Canada) đã cố sức giúp em.
Hai chúng
tôi đứng trước cửa giờ tan học che cho một cô giáo khác lấy dao có cạo
cho hết
những nét khắc sâu vào gỗ của bài thơ nhưng có người đã nhanh tay sao
chép, gửi
đi cho công an. Nét khắc còn lờ mờ nhưng vẫn là bằng cớ.” (Trích BTC quyển 1).
*
Vì sao bài viết có cái tựa “Khi
nhà phê bình, nhà thơ hải ngoại vái lạy
nhau và vái cả kẻ thù”! Xin mời quý độc giả cùng chúng tôi “đem
chuyện năm
xưa trở lại bàn”.
Cách đây vài năm, tờ điện báo
Đàn Chim Việt của mấy ông Nguyễn Văn Lục,
Vũ Thư Hiên… chủ trương đã sôi nổi chuyện của bà nhà văn Nguyễn
Thị
Hoàng Bắc ca tụng “Bác” Hồ đẹp giai hơn Bác Mao Xếnh Xáng”.
Sau bài viết của nhà văn Phạm Tín An Ninh gửi cho bà này nhân
danh là
một người học trò học ở trường mà bà này là cô giáo (nhưng ông này cho
biết
không có học với cô giáo này). Kế, một người nữ tự xưng là Mộc Lan
và
cho biết là “học trò của học trò” của cô giáo Nguyễn Thị Hoàng Bắc. “Cô
học trò
của học trò” của bà nhà văn NTHB thì viết có vẻ cay cú, nhẹ nhàng mà vô
cùng
thâm độc. Nếu “cô” này mà có thật, Lão Móc xin được bái phục là
sư mẫu
về chuyện móc… lò!
Nhưng mà bài viết “Chuyện Bắt Quàng viết về bà Hoàng Bắc” này không đề
cập đến
chuyện “Bác Hồ, Bác Mao” của bà nhà văn Nguyễn Thị Hoàng Bắc, mà chỉ
xin nói
đến chuyện thơ văn của bà này mà thôi.
Số là trên tờ điện báo Đàn Chim Việt có một ông/bà có nickname là “haphatdiem”
gửi lời góp ý về bà nhà văn NTHB nhưng bị người điều hành trang báo này
(nghe
nói là ông Nguyễn Văn Lục, từng là chủ bút của tờ Sàigòn Nhỏ) không
chịu đăng
lên, ông/bà này bèn cáu sườn lên tiếng phản đối và sau đó các ý kiến đã
được
đăng tải. Và chính vì vậy mới có… chuyện “bắt quàng”, nói về
chuyện bà
“Hoàng Bắc” làm thơ về chuyện bà ta đi… “tháo nước trong lòng”
- nói
theo cách nói văn thơ, nói bình dân giáo dục là… đi tè!
Số là có người lên tiếng cho biết ngoài những sáng tác văn chương và
tìm cách
chọc cho chúng chửi để được nổi danh - như bà ta đã từng làm thì, bà ta
rất nổi
nang vì đã làm một bài thơ hiện thực rất là thần sầu quỷ khốc như
sau:
NGỌN CỎ
Tiếng nước đái
nhỏ giọt
trong bồn cầu tí tách
thứ nước uống sóng sánh vàng
hổ phách
trong người tôi tuôn ra
phải rồi
tôi là đàn bà
hạng đàn bà đái không qua ngọn cỏ
bây giờ được ngồi trên bồn cầu
chễm chệ
tương lai không chừng tôi sẽ
to con mập phì
tí tách như mưa
ngọn cỏ gió đùa.
(1997, trích từ talawas)
Theo ông/bà góp ý “hàphatdiem”
thì nhà phê bình Nguyễn Hưng Quốc đã
“phê bình” bài thơ này như sau: "Đúng là một bài thơ hay “tuyệt
vời”
của NTHB nói về tiểu tiện của đàn bà. Hy vọng Hoàng Bắc sẽ làm thêm 2
bài thơ
về Trung tiện và Đại tiện cho đủ bộ”.
Xin thưa đây là chúng tôi chỉ ghi lại theo góp ý của nickname
“haphatdiem” trên
điện báo Đàn Chim Việt nên không biết có phải đây là lời phê bình của
“phê bình
gia” Nguyễn Hưng Quốc hay không. Nếu đây là sự thật thì ông
Nguyễn Hưng
Quốc xứng đáng là một nhà phê bình đại tài của văn chương Việt Nam hải
ngoại!
(sic!) Người đã viết bài đề tựa cho quyển “Võ Phiến Tuyển tập” của ông Võ
Phiến là nhà văn “uy thế văn nghệ đầy mình” của người Việt lưu
vong!. Người
có tài lớn tới như vậy mà bọn chó chết VC lại không cho ông ta về Việt
Nam để
truyền bá tài nghệ phê bình này. Bậy bạ thiệt!
Theo một ý kiến trong phần góp ý của điện báo ĐCV thì ông Nguyễn
Hưng Quốc
vì bị VC không cho nhập cảnh nên đã ra hải ngoại viết bài chống Cộng
tưng bừng
hoa lá. Trên các diễn đàn điện tử thì quý độc giả cũng đã đọc những
bài
viết của ông này.
Tôi tự hỏi có phải ông này cũng là một tay “lá mặt, lá trái”
như ông “tiến
sĩ Bác Hồ” Nguyễn Ý Đức?! Những người khác chống không được
thì theo;
ông Nguyễn Hưng Quốc theo không được thì chống?! Nhưng xin thưa
đó
không phải là mục đích của bài viết này. Chúng tôi biết thế nào rồi
cũng có
người không ưa tôi mà bảo là tay này đúng là lắm chuyện. Mà đúng thật!
Tôi là
kẻ rỗi hơi cứ nhè “đem chuyện trăm năm trở lại bàn” nên bị “nhổ
lông” (–
nói theo cách nói của một nickname trên một trang điện báo) là phải lắm
rồi.
Nhưng mà thấy chuyện ứa gan quá mà không lên tiếng thì lại thấy áy náy
trong
lòng.
Tôi có viết về chuyện bà HB này trong bài viết về chuyện ông Nguyễn
Hữu
Luyện kiện Trung Tâm William Joiner. Bà nhà văn này thì cũng như
nhà văn Cao
Xuân Huy, tác giả “Tháng Ba Gãy Súng” chỉ được ăn ké trong quyển
“Nếu Đi
Hết Biển” của ông đạo diễn VC Trần Văn Thủy mà thôi. Bà này
không được
“hân hạnh” lái xe, xách hành lý và cơm bưng, nước rót cho Trần Văn Thủy
như các nhà văn “chạy trốn tổ quốc” Hoàng Khởi Phong (đã
về sinh sống tại
VN), Cao Xuân Huy (đã qua đời).
Các ông bà nhà báo, nhà văn nào
ở hải ngoại “ưa nổ” dùng cái câu:" Chỉ
có súc vật mới ve vuốt bộ lông đuôi trước nỗi khổ của đồng loại!”
và
ghi chú là của Kark Marx thì nên xì-tốp. Vì theo ông đạo diễn
VC Trần
Văn Thủy thì ông ta là người chế ra câu nói này, chứ không phải là của
Kark
Marx. Ông ta cho biết ông ta “chế” đây là câu nói của “lãnh tụ tôn
kính” thì
mấy ông VC đâu có dám kiểm duyệt. Người nổi tiếng vì làm phim “Chuyện
Tử Tế” mà
lại đi thú nhận là mình đã không làm chuyện tử tế là “phịa” chuyện dựa
hơi ông
tổ Kark Marx thì cũng đã là tử tế lắm rồi!
Bây giờ xin trở lại bài thơ tuyệt tác của bà nhà thơ “Bắt Quàng”,
“Hoàng Bắc”.
Sở dĩ tôi phải lên tiếng vì vị có nickname “haphatdiem” sau đó đã đưa
ra một đề
nghị mà bảo đảm nếu bà HB làm theo chắc chắc sẽ nổi nang hết biết. Vị
này đề
nghị như sau: “Đúng ra NTHB nên chụp hình bộ phận sinh dục đưa lên
trang báo
hay trang mạng cho bà con coi thì có lý hơn là đưa bài thơ đàn bà đi
đái tục
tĩu dơ bẩn của mình ra phổ biến với đồng bào làm cho ai cũng chửi.
Nguyễn Hưng
Quốc cũng nên chấm dứt sự nghiệp phê bình văn chương của mình sau khi
khen tặng
nức nở bài thơ đi đái thúi tha của NTHB… Đúng là thứ văn chương điên
loạn! Cho
nên chuyện HB khen tặng Hồ Chí Minh đẹp trai này nọ như là một cách
bưng bô
vuốt ve cộng sản trên một bài báo ở talawas không làm ai ngạc nhiên.
NTHB là
một con bồi bút mất tư cách, dơ bẩn từ lâu”.
Mấy cái chuyện nói về bài thơ đi đái của bà nhà văn NTHB và tài nghệ
phê bình
rất nặng mùi của phê bình gia Nguyễn Hưng Quốc sở dĩ được đăng tải vì
ông/bà có
nickname “haphatdiem” dữ dằn lắm - dữ dằn hơn cả ông Lê Nguyên Hồng,
“một nhà tranh đấu cho tự do, dân chủ” đang còn mai danh ẩn tích ở
trong nước
vì bị VC trù dập nhưng lại thò vòi ra hải ngoại viết bài và đăng cả
chân dung
của mình viết bài bênh vực đảng Việt Tân và viết thư đòi “bịt miệng”
Lão Móc.
Năm rồi, qua bài viết tố cáo của bà Nguyễn Thu Trâm, người ta mới biết
tên Lê
Nguyên Hồng là một công an VC bị tội ấu dâm phải trốn qua Thái Lan viết
bài
bưng bợ đảng Việt Tân với hy vọng đảng này sẽ đem anh ta qua Hoa Kỳ
chống… Cộng
– như bà nhà văn Trần Khải Thanh Thủy!
Ông/bà “haphatdiem” đã viết như sau cho tờ điện báo ĐànChimViet online:
"Nguyễn
Hưng Quốc là ông cố nội mày hả Người quét sân Nguyễn Văn Lục nên mày
ngăn cấm
phê bình hai nhân vật này. Mày có phải là Nguyễn Văn Lục không?... Mày
hù dọa
cấm góp ý à, tổ cha mầy thằng chó đẻ Người quét sân. Đừng có cái kiểu
hành xử
thô bạo và mất dạy đó, nghe chưa mày, bưng bít tiếng nói là nghề của
cộng sản
nghe chưa mày. Tập tinh thần dân chủ nghe chưa mày.”
Chắc là vì “Người quét sân Nguyễn Văn Lục” của tờ điện báo ĐCVonline
“sợ” quá
vì bị nickname “haphatdiem” cho đội nón VC nên độc giả mới được đọc bài
thơ nói
về chuyện:
“Sè
sè nấm đất bên đường
Dàu dàu ngọn cỏ
nửa vàng, nửa xanh” (Kiều).
của bà nhà thơ
NTHB.
*
Sở dĩ có bài viết này vì Lão Móc
sợ ban biên tập điện báo Đàn Chim Việt
online làm theo đề nghị của nickname “haphatdiem”.
Theo tài liệu mà Lão Móc có được thì bà nhà văn lừng danh chửi người
Việt tỵ
nạn chống Cộng tại hải ngoại Nguyễn Tthị Hoàng Bắc sinh năm 1942. Năm
bà làm
bài thơ diễn tả chuyện bà ta đi đái là năm 1997, lúc đó bà ta 55 tuổi.
Năm
2010, bà nhà văn này đã 70 tuổi, nickname “haphatdiem” đề nghị bà nhà
văn này “chụp
hình bộ phận sinh dục của mình đưa lên trang báo hay trang mạng…”
thì có
phải nguy hiểm cho các độc giả mạng quá hay không? Thiếu gì chuyện đưa
lên, sao
lại xúi dại đưa lên cái “đen như mỏm chó” của một mụ già 68 tuổi mà còn
không
nên nết?
Đề nghị ông nhà văn Nguyễn Văn Lục không nên “sợ” nickname “haphatdiem”
mà làm
theo lời đề nghị của ông này. Cũng xin đề nghị xin bà nhà văn NTHB đừng
có
“chơi nổi” theo cái kiểu này thì văn chương chữ nghĩa của hải ngoại nó
không
còn cái kiểu:
“Ngán thay cái mũi vô duyên
Câu thơ Hoàng Bắc con thuyền Nghệ An”
- nói theo kiểu của nhà thơ Cao
Bá Quát mà nó lại nặng mùi “hăm
ba li he” - nói theo cách nói của cố văn sĩ Duyên Anh!
Sở dĩ Lão Móc lo xa vì sợ bà nhà văn NTHB làm thiệt, ông cố nhà văn Anh
Vân,
tức Quách Tố Vương lại hứng tình làm thơ ca tụng:
“Trưa hè em để l. ra
Sợ em thức giấc đứng xa nhìn vào
Cha đời một mớ thuốc lào
Nhìn hàm râu Bác thằng nào không say?”
*
Xin chấm dứt bài viết “chuyện
bắt quàng” về bà nhà văn NTHB bằng cách cải
biên thơ viết về “Bác Hồ” và các chị em du kích của cụ Tú Nạc để tặng
bà nhà
văn HB như sau:
“Khen em Hoàng Bắc giỏi thay
Bắn máy bay Mỹ rơi ngay cửa mình
Vào thăm “Bác” ở Ba Đình
Em bèn nhích nhích cửa mình bước qua
Bác Hồ cười hả hà ha:
‘Cháu ngoan Hoàng Bắc thực là giỏi thay:
Vào xem “Bác”… bắn máy bay!’”
*
Bây giờ thì chắc các độc giả đã
thấy rõ vì sao “nhà phê bình” lừng danh
Nguyễn Hưng Quốc “vái lạy” nhà thơ Nguyễn Thị Hoàng Bắc.
Và, cả hai cùng nhau “vái lạy” cả anh VC con Huy Đức:
-Nhà phê bình NHQ thì tuyên bố: “càng không đáng phản đối” sách BTC!
-Nhà thơ NTHB thì “xưng tụng” Huy Đức là “tên chống Cộng hộ bọn
ngụy
nước ngoài…”! (xin ghi chú: do Lão Móc in đậm và gạch đít để độc
giả thấy
rõ giọng điệu xách mé của mụ NTHB).
Đúng là chí lớn gặp nhau!
Lão Móc
tieng-dan-weekly.blogspot.com